Công Phượng và câu chuyện 7 năm về cái ôm cảm động với người cha già

Sân cỏ không phải là sân khấu, nhưng sân cỏ đôi khi chứng kiến những cảm xúc vỡ oà, vui và đau, hạnh phúc và tội lỗi hệt như trên sân khấu. Và dĩ nhiên, đấy là những cảm xúc thật, những cảm xúc rất đời và rất người, chứ không phải những cảm xúc diễn suất.

Cái ôm cảm động 7 năm trước của Công Phượng.

Trận chung kết giải U.21 quốc tế báo Thanh Niên chiều Chủ nhật 7 năm trước, sau khi ghi bàn thứ 2 cho U.21 HAGL, chính thức đem lại chức vô địch cho đội nhà, Nguyễn Công Phượng chạy vội về phía khán đài, khiến tất thảy người xem đều rất bất ngờ. Ai cũng tưởng trong cái khoảnh khắc hạnh phúc tột độ ấy, Phượng muốn chia vui với các CĐV – những người đã đội mưa cổ vũ cho mình từ đầu tới cuối. Nhưng thực ra lúc ấy, Phượng muốn tìm đến một con người rất cụ thể, đó là bố mình, ông Nguyễn Công Bảy. Theo lời kể của chính Phượng với giới truyền thông thì một ngày trước khi trận chung kết diễn ra, em có gọi điện về Nghệ An cho bố, chia sẻ chút ít lo lắng, và được bố động viên rất nhiều. Nhưng Phượng không biết là bố đã âm thầm bay vào TP HCM, có mặt ở khán đài sân Thống Nhất để xem mình thi đấu. Phượng chỉ biết điều đó trước trận đấu vài phút, khi một vài đồng đội của mình phát hiện ra “bác Bảy” và chỉ cho mình.

Phải nói, khoảnh khắc hai cha con Công Phượng ôm trầm lấy nhau trong một niềm vui, niềm phấn khích tột độ là một khoảnh khắc tuyệt đẹp của sân cỏ. Cái khoảnh khắc đã khiến tất thảy người xem xúc động và khiến cho bóng đá mang lại những cảm xúc, những giá trị vượt khỏi những giá trị đơn thuần của nó. Công Phượng cho biết, mình muốn tặng toàn bộ danh hiệu cá nhân và danh hiệu tập thể ở giải đấu này tặng bố – người đã có lúc phải bán đi cả gia tài gồm 1 con lợn, 3 tạ lúa rồi cất công vay mượn khắp nơi để đưa mình tới lò Hoàng Anh Gia Lai JMG ứng thí, để rồi từ đó mới có một Công Phượng của hôm nay.

Chứng kiến khoảnh khắc xúc động giữa hai cha con Công Phượng, người viết chợt nhớ lại một khoảnh khắc xúc động tương tự sau trận bán kết BTV Cup (Cúp bóng đá Bình Dương mở rộng) hai năm về trước. Đấy là trận đấu mà ĐT U.23 Việt Nam đã xuất sắc giành chiến thắng trước đối thủ Sinh Viên Hàn Quốc sau những loạt luân lưu 11m. Và ngay sau chiến thắng, hàng loạt cầu thủ U.23 đã chạy lên ghế VIP sân Gò Đậu để ôm trầm lấy HLV trưởng – người thầy Hoàng Văn Phúc. Khoảnh khắc ấy, thầy trò đều khóc vì hạnh phúc.

Trước trận bán kết ấy, ông Hoàng Văn Phúc bị VFF đình chỉ công tác huấn luyện, và ông đã định xách ba lô về Hà Nội. Nhưng chính các cầu thủ đã đến phòng riêng gặp ông, bày tỏ những cảm xúc rất chân thành của mình với ông và kiên quyết đề nghị ông ở lại. Thế nên sau một trận bán kết giành chiến thắng kịch tính và nghẹt thở, tất cả các cầu thủ đều đã nghĩ đến ông Phúc, và cùng chạy lên khán đài chia vui với ông. Sau khoảnh khắc tuyệt đẹp của tình thầy – trò này, VFF đã quyết định xoá lệnh đình chỉ cho ông Phúc, và tiếp tục để ông dẫn dắt ĐT U.23 tham dự SEA Games.

Ở một làng bóng mà con người ta bị ám ảnh quá nhiều bởi những trận đấu cuội, những vui buồn diễn suất thì những khoảnh khắc rất thật của thầy trò U.23 Việt Nam năm 2013 hay của cha con Công Phượng cách đây vài năm thực sự rất ấn tượng và đáng nhớ.

Cùng theo dõi, đặt kèo các trận đấu có thưởng của tuyển Việt Nam trong năm 2023 tại Saigon Live.

Bình luận